Phân tích dáng đi là một lĩnh vực liên ngành nghiên cứu cơ học của việc đi bộ và chạy ở con người, kết hợp giữa sinh học cơ học, giải phẫu học và kỹ thuật để đánh giá các mẫu chuyển động, hoạt động cơ bắp và chức năng khớp. Đánh giá hệ thống này bao gồm việc thu thập và diễn giải dữ liệu về nhiều khía cạnh của dáng đi, bao gồm chiều dài bước đi, tần suất bước, kiểu tiếp đất, phân bố áp lực và biên độ chuyển động của chi dưới. Phân tích dáng đi được sử dụng trong các môi trường lâm sàng để chẩn đoán rối loạn vận động, trong khoa học thể thao nhằm nâng cao hiệu suất vận động viên và trong quá trình phục hồi chức năng để theo dõi tiến triển sau chấn thương hoặc phẫu thuật. Quy trình phân tích dáng đi thường bắt đầu với việc quan sát bằng mắt, tiếp theo là đo lường định lượng bằng các công cụ tiên tiến như hệ thống ghi chuyển động, tấm cảm biến áp lực, bệ đo lực và thiết bị điện cơ (EMG). Hệ thống ghi chuyển động theo dõi vị trí các mốc được đặt trên các điểm giải phẫu quan trọng, tạo ra các mô hình 3D của chuyển động khớp. Tấm cảm biến áp lực ghi lại sự phân bố lực trên bàn chân khi tiếp xúc với mặt đất, trong khi bệ đo lực xác định các lực phản ứng từ mặt đất đẩy cơ thể về phía trước. Thiết bị EMG theo dõi hoạt động cơ bắp, cho biết thời điểm và mức độ co cơ trong chu kỳ dáng đi. Những dữ liệu này được phân tích để xác định các sai lệch khỏi các mẫu dáng đi bình thường, từ đó cung cấp cái nhìn sâu sắc về các tình trạng tiềm ẩn. Ví dụ, hiện tượng bàn chân lăn vào trong quá mức (pronation) trong giai đoạn giữa của chu kỳ đi bộ có thể cho thấy bàn chân bẹt hoặc cơ hỗ trợ vòm bàn chân yếu, trong khi giai đoạn lơ lửng (swing phase) bị rút ngắn ở một bên có thể là dấu hiệu của đau đớn hoặc suy giảm chức năng thần kinh. Trong thực hành lâm sàng, phân tích dáng đi giúp định hướng các quyết định điều trị, chẳng hạn như chỉ định độn chỉnh hình, bài tập vật lý trị liệu hoặc can thiệp phẫu thuật. Đối với các vận động viên, phương pháp này giúp xác định những điểm không hiệu quả trong kỹ thuật chạy có thể dẫn đến chấn thương, như bước chạy quá dài hoặc phân bố trọng lượng không đều, từ đó xây dựng các chương trình huấn luyện sửa chữa. Phân tích dáng đi cũng đóng vai trò trong công thái học, hỗ trợ thiết kế giày dép, chi giả và các thiết bị hỗ trợ nhằm cải thiện khả năng di chuyển và sự thoải mái. Bằng cách lượng hóa các tương tác phức tạp giữa hệ cơ xương và môi trường trong quá trình di chuyển, phân tích dáng đi cung cấp nền tảng khoa học để hiểu rõ chuyển động của con người, thúc đẩy các tiến bộ trong chăm sóc sức khỏe, hiệu suất thể thao và kỹ thuật công thái học.